Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ

Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2012

Mùa Vu Lan nhớ Mạ

Mùa Vu Lan nhớ Mạ


 (Hình copy trên internet)Mùa Vu Lan nhớ Mạ
Vào ngày lễ Vu Lan con nhớ Mạ nhiều, bao đêm nay con không ngủ được và rất tủi thân khi nhìn ngắm ai đó cài lên áo bông hồng màu đỏ mà xót xa và nhớ thương vì hơn mười ba năm nay con đã cài lên áo bông hoa màu trắng rồi đó. Nhiều khi con đã nghĩ về cái chết, cõi chết để làm những điều tốt đẹp hơn cho sự sống, cõi sống, con đã cố gắng rất nhiều để sống tốt, kiếm những đồng tiền sạch thơm nuôi con như ngày xưa Mạ đã tảo tần nuôi chúng con và nghĩ đến Mạ sẽ hài lòng, mỉm cười nơi chín suối, dõi theo con trên cõi đời đầy chông gai.

Mạ ơi! con đã khóc thật nhiều mỗi lần lên Chùa tụng kinh niệm Phật nghe Sư Thầy giảng sách về ngài Mục Kiền Liên, nhìn hoa trắng cài trên áo con đã thấy như một sự nhắc nhở, sẻ chia và không bao giờ quên ơn Ba Mạ, dù là những việc nhỏ bé nhất, con quỳ nơi đây và chỉ biết lạy mười phương cho Ba Mạ được tiêu diêu nơi cực lạc. Con xin mượn những lời thiết tha trong điệp khúc bài ca TÂM SỰ NGƯỜI CÀI HOA TRẮNG - Tác giả Thích Trường Khánh thay cho nỗi lòng con nhé Mạ yêu thương ơi.

“Mẹ hiền ơi! mùa Vu Lan đã về rồi,
Người ta đang vui cùng đời,
Hoa hồng đỏ thắm trên môi
Còn mình con, lang thang nhặt cành hoa trắng,
Nghe cay đắng tìm về trong hồn,
Đời mất vui khi mẹ chẳng còn.

Bấy giờ mùa Thu vàng lá bay bay nhiều,
Khung trời từ ly mẹ đã một lần đi
Bao nhiêu đau xót nát lòng con thơ,
Me ơi! yêu mến vô bờ,
Trần gian sương khói ơ thờ,
Mất mẹ rồi đời hết ngây thơ.”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]