Mối tình đầu của tôi.
Sau 31 năm xa nhau, mình gặp
lại người yêu đầu tiên với cảm xúc dâng tràn nhưng vẫn lạnh lùng gật đầu chào vì
giận hờn, nếu không có mọi người đang cười tươi đón tiếp thì có lẽ mình đã véo
thật đau vào cánh tay của Q như ngày xưa mình thường làm và sau đó xuýt
xoa, thoa dầu cùng môi hôn lên những chỗ bầm tím đấy. Mối tình đầu của tôi ơi ! sau
bao nhiêu năm xa cách nhưng Q vẫn không thay đổi bao nhiêu, trước mắt mình vẫn
là Q của ngày xưa, vẫn nụ cười hiền, ánh mắt buồn và khuôn mặt tuy có nhiều nếp
nhăn nhưng vẫn là Q mà suốt cả đời này mình không bao giờ quên, thế mà khi ngồi
bên nhau tâm sự mình đã rất giận vì câu nói của Q “ X mập quá nên Q nhìn
không ra, cứ ngờ ngợ nên …” mình ghét quá nên ngúng nguẩy đi đến các bạn
đùa giỡn cho bỏ ghét, bây giờ nghĩ lại thấy tức cười vì Q rất chân thật, chưa
bao giờ Q khen ngợi X chi cả, chỉ toàn nói ghét với X như ngày xưa “ Q ghét cái miệng cười của X với mọi người, ghét đôi mắt dữ dằn khi
giận hờn, ghét tính nói nhiều…”, Q nói như thế chứ chữ
“thương” chữ “yêu”cứ giữ trong lòng và rất ít nói ra.
Đôi lúc mình nghĩ đến tình yêu của Q sao không giống như trên phim ảnh hay
truyện viết, không có những câu thì thầm mùi mẫn, không có những câu khen ngợi
người yêu mà Q tỏ tình bằng cách thường ngồi lại nhà BCH khi lớp mình đi thực
tập ở Tam Anh, Tam Xuân, Mộ Đức để đàn hát cho mình nghe trong những đêm trăng
sáng, ở miền quê lúc đó không có ánh đèn điện, thật lung linh huyền ảo và thơ
mộng vô cùng, thế là yêu nhau, lời tỏ tình đầu tiên là hôn trên tóc và chẳng nói
gì, mãi đến cả mấy tháng sau Q còn nói “Q sợ tình yêu đến từ âm nhạc dễ
phai”, và chúng mình đã xa nhau nhưng không ai thay đổi lòng dạ và phụ ai,
chỉ vì tính tự ái X quá cao khi Q không tin tưởng, hai đứa sống xa nhau, đứa
trên núi, đứa dưới biển kia mà. Thôi âu là số phận, mình không được ông Tơ , bà
Nguyệt se duyên nhưng vẫn nghĩ tốt về nhau là vui rồi, thế bây giờ mới có chuyện
mối tình đầu muốn kể đấy thôi.
Bao nhiêu năm xa cách, nhiều lần Hội trường
nhưng lần nào Q đi thì mình không đi, không liên lạc, không hò hẹn nên lỡ biết
bao dịp gặp gỡ, các bạn thương Q nhiều hơn nên cứ cố gắng kết hai người xích lại
gần nhau để tìm một chút thương yêu, hạnh phúc trong những ngày Hội trường, chỉ
chừng đó thôi nên khi nghe X hát tặng Q bài hát Chia tay
hoàng hôn“ Em phải về thôi xa Q thôi…” là các bạn gái rưng rưng
nước mắt rồi đó.
Lời cuối X xin cám ơn các bạn ở Daklak đã
tổ chức thêm những buổi tiệc chia tay thân tình để chúng mình ngồi bên nhau hát
hò, đùa giỡn như trẻ thơ, cám ơn những bạn đã tạo điều kiện để X và Q có dịp
ngồi bên nhau tâm sự, cám ơn rất nhiều các bạn của mình đã cho X những giây phút
tuyệt vời mà không bao giờ X quên và nhớ thương rất nhiều.
( Cám ơn bạn Minh 2N đã chụp những hình ảnh của Q và X)
Chị ơi ! Người ta thường nói ghét là thương đó Chị à , chắc Chị của em nói ghét Anh Q cũng như rứa Chị hỉ ...haha
Trả lờiXóaĐúng vậy đó em, nghĩ lại ngày xưa mình trẻ con quá nên bây giờ cả hai đều "Hiu hắt đời nhau" Hi hi
Trả lờiXóa