Xin em hãy khóc.
Tôi tình cờ gặp lại em vào một buổi chiều, em
đứng giữa mưa rơi lặng im nhìn biển, đôi mắt em vô hồn đến đáng sợ, nếu không
biết em từ trước có lẽ tôi không ngạc nhiên đến thế, em đấy ư , một em gái luôn
luôn cười tươi và dí dỏm, dù bận rộn với công việc nhưng luôn luôn tận tụy chăm
sóc gia đình mà ai nhìn vào đó thấy một trời hạnh phúc.
Ngồi nhâm nhi ly cà phê
trong quán ven biển, tôi lặng lẽ theo dõi em cho đến khi em chậm chạp bước đi về
cuối con đường và khuất bóng, vội vã lấy xe đuổi theo khi trời bắt đầu mưa to
nhưng em chẳng thèm mặc áo mưa, cứ để cho mưa làm ướt đẫm cả người.
Tôi bỗng nhớ lại lần đầu
tiên tôi quen em khi chúng tôi cùng dự Hội thảo ở Hà Nội, em năng động, hoạt
bát, vui vẻ và cũng thường kể những chuyện vui trong những lần dã ngoại, tôi vẫn
nhớ khuôn mặt rạng rỡ khi em kể về gia đình, công việc và những hoài bão trong
đời, nhưng sao nay em lại như thế???, nhìn em tôi không khỏi xót xa mà không thể
nào chặn em lại để hỏi han, an ủi chỉ biết theo em cho đến nhà mà thôi.
“Em ơi, xin em hãy khóc!” xin em đừng như thế mà sẽ trở lại bệnh trầm cảm đấy em.
“Em mím môi cố ghìm tiếng
nấc
Tiếng nấc rơi đáy lòng vỡ vụn thủy tinh.”
Tiếng nấc rơi đáy lòng vỡ vụn thủy tinh.”
( Thơ Hạt Cát)
Hãy khóc đi em nhé, khóc cho vơi hết ưu buồn và mong cho mưa sẽ trôi đi
hết những gì em đang mang nặng trong lòng.
Đêm nay Trời vẫn còn mưa, nghe bài hát “ Ướt mi” của TCS, Khánh Ly ca
thật buồn cho thân phận con người ,
“Ngoài hiên mưa rơi rơi,
Lòng ai như chơi vơi
Người ơi nước mắt hoen mi rồi ..............
Lòng ai như chơi vơi
Người ơi nước mắt hoen mi rồi ..............
Mưa lạnh lùng rơi rớt giữa đêm về
Nghe não nề...
Mưa kéo dài lê thê những đêm khuya
Lạnh ướt mi
Nghe não nề...
Mưa kéo dài lê thê những đêm khuya
Lạnh ướt mi
...............
Ngoài hiên mưa rơi rơi,
Buồn dâng lên đôi môi
Buồn đau hoen ướt mi ai rồi
Buồn đi trong đêm khuya
Buồn rơi theo đêm mưa............”
Buồn dâng lên đôi môi
Buồn đau hoen ướt mi ai rồi
Buồn đi trong đêm khuya
Buồn rơi theo đêm mưa............”
Ôi cuộc đời ơi, biết bao giờ mới
“Thóat trói buộc, nhẹ tênh tênh
Một mình không - sắc bồng bềnh HƯ VÔ!” .”
Một mình không - sắc bồng bềnh HƯ VÔ!” .”
( Thơ Hạt Cát)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]