Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ

Chủ Nhật, 3 tháng 7, 2011

Nguyện ước

         Đêm nay em thức trắng, buồn ơi là buồn, công việc vất vả , bận rộn vẫn không làm em quên được những nỗi buồn trong lòng, em nhớ đến chị, đến người chị đồng nghiệp, nhà thơ, nhà văn Trần Thị Mộng Dần.
        Quyển thơ chị tặng em đã đọc hết rồi, nỗi lòng của em cũng như chị thôi, hai chị em mình đã cảm thông và em đang cố để quên đi những ưu phiền chất chứa trong em như chị đã khuyên .
        Chị ơi, em đã lở hẹn cùng chị vui chơi ở Phan Rang rồi, em không điện thoại báo tin hay xin lỗi chắc chị giận lắm. Hôm nay em xin đăng bài thơ  "Nguyện ước" trong tập "Vũ khúc rừng", đăng tải  thơ chị là một lời xin lỗi chân thành, chị đừng giận em nhé, em vẫn nhớ đến chị nhiều đấy thôi.

Nguyện ước

          Buông nốt gõ
Nguyện ước về quá khứ
Vui buồn
Tất thảy đi qua
Ai đã chín như hạt vàng vào hạ
Đã nở hoa với cả rừng hoa.

Buông nốt gõ
Nguyện ước về hạnh phúc
Cho mình
Bè bạn
Gần
Xa
Ai đã hát giữa dàn hợp xướng
Cuộc đời
Những ca từ nồng ấm thiết tha.

Buông nốt gõ
Bản nhạc chiều nguyện ước
Về Người
Mẹ hiền
Xuân mãi thế.
Trần Thị Mộng Dần

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]