Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ

Thứ Hai, 25 tháng 6, 2012

SỐNG VỚI SẮC MÀU VÀ ƯỚC MƠ HOẠ SĨ

       Đây là bài báo viết về anh ruột của Hoxuanu, người anh trai đang định cư ở Mỹ mà X vẫn ngưỡng mộ và trãi qua bao thăng trầm trong cuộc sống anh vẫn cố gắng vươn lên  nên X bao giờ cũng xem anh như "Kim Chỉ Nam" của mình. Các bạn xem và chia sẻ với mình nhé.
SỐNG VỚI SẮC MÀU VÀ ƯỚC MƠ HOẠ SĨ



      Năm 2008 đang là một nhà đầu tư đia ốc ADAM HO trở thành kẻ trắng tay. Khu Condo sang trọng với 6 units rộng rãi và xinh đẹp rơi vào tay Eastwest bank. Công sức xây đắp từ ngày qua Mỹ  tháng 4-1993 biến khỏi tầm tay. Chiếc búa cỏ tên thị trường đã cướp sạch tất cả và để lại di căn là hội chứng đau đầu liên miên trong suốt hơn 6 tháng trời.
     Là một H.O17 cựu tù K4 Long Khánh qua Mỹ cùng vợ và hai con trai (18 và 9 tuổi), cả hai vợ chồng đã nỗ lực vừa làm vừa học vừa lo lắng cho hai con ăn học. Cuộc chiến đấu với sống còn trên quê người đạt được một kết quả là có nhà, có vốn, có con vào đại học. Cả vợ lẫn chồng đều có công việc làm ổn định,thu nhập và lợi tức khá, hằng tháng đều có dư để đầu tư. Và bi kịch và hạnh ngộ bắt đầu từ đó....
    Trong  hơn 6 tháng trời sống trong tiếc nuối và khổ đau, Adam Hồ quay trở lại cuộc sống bình thường nhờ thái độ cảm thông và hy sinh tất cả của người vợ hiền. Người vợ coi thường của cải vật chất mà luôn vun đắp cho hạnh phúc gia đình. Người vợ đã từng 6 năm trời vừa học, vừa nuôi con nhỏ, vừa thăm nuôi chồng để trở thành một bác sĩ tâm thần khi còn ở VN.
    Adam Hồ ( hoạ danh : NGUYEN NGUYEN )  có đủ thời gian để quay trở lại niềm đam mê với sắc màu. Bắt đầu cầm cọ và vẽ liên tục ngày và đêm. Ban đầu chỉ là liệu pháp điều trị chứng nhức đầu khủng khiếp sau mất mát nhưng dần dần là một niềm vui và biến thành đam mê một cách nhẹ nhàng và hạnh phúc.
    Đã từng là người say mê các bộ môn nghệ thuật như điêu khắc, hội hoạ, thi ca, âm nhạc...Nguyên Nguyên (bút danh lấy từ hồi còn học sinh Phan Châu Trinh, Đà Nẵng) bị cuốn hút với sắc màu và lao mình vào hoạt động vẽ tranh. Tranh ban đầu đơn giản và ngô nghê không làm thoả mãn nên tự mình học về kỹ thuật và mỹ thuật từ những hiểu biết qua kiến thức đã được tích luỹ qua các trường lớp trong quá khứ (Phan Châu Trinh, Vạn Hạnh, Quốc Gia Hành Chánh....) học từ sách hội hoạ, internet nhất là trên ipad, học từ các hoạ sĩ bạn bè và tự mình suy ngẫm và tìm tòi tạo một nét riêng cho mình.
     Đã từng can đảm sưu tập tranh từ niên thiếu và cũng hào phóng mua tranh của một số hoạ sĩ Việt Nam và nước ngoài khi có dịp. Hiện Nguyên Nguyên vẫn còn giữ được tranh của Thái Tuấn, Nguyên Khai, Bùi Xuân Phái, Nguyên Đính, Rừng, Hồ Anh, Nguyễn Việt Hùng, Dương Ngọc Sum, Nguyễn Trung, Trương văn Trí và một số hoạ sĩ nước ngoài. Điêu khắc có tượng của Dương Văn Hùng, Ưu Đàm và nhiều tác phẩm điêu khắc đem về từ Trung Quốc sau cuộc phiêu lưu trồng dâu không thành năm 1999.
     Đau đớn vì mất mát Nguyên Nguyên lao đầu vào nghiên cứu Foreign curency trade (2008, nhưng đã thử nghiệm trading vào năm 2006) Hoạt động mà đa số cần phải thức dậy vào ban đêm (thį trường London mở cửa) từ 12 giờ khuya vì vậy khi thị trường chậm chính là lúc Nguyên Nguyên cầm cọ để vẽ.
       Còn chút vốn thời huy hoàng đã được đổ vào cho canvas, màu, cọ vẽ và một số phụ liệu. Căn nhà dần dần biến thành studio của hoạ sĩ mầm non say mê. Nguyên  Nguyên chiếm một căn phòng để vẽ cạnh phòng ngủ, một ngăn lớn garage để chứa tranh và phụ liệu, lại chiếm cứ patio lớn nhất trong nhà thiết đặt loạt máy cưa xẻ, máy bào, máy khoan, máy mài, router lớn nhỏ. Cộng thêm một số dụng cụ kềnh càng làm khung và cuộc chiến với bà xã thân yêu bắt đầu khởi sự.
      Không thể chấp nhận một căn nhà đầy các vật liệu hội hoạ và lầy bầy khắp mọi góc nhà, bà xã bắt đầu thu gọn tất cả với thái độ phản công khốc liệt. Nguyên Nguyên chỉ còn một cách duy nhất là chịu thua. Nhưng niềm say mê cũng không chịu bó tay, Nguyên Nguyên bắt đầu bằng hành động nhẹ nhàng và không kém phần sâu sắc bằng cách vẽ theo đơn đặt hàng của bà xã. Cộng thêm vào đó rao bán tranh của mình. May mắn có hai người bạn đã từng làm thuế lâu năm đặt vẽ hai bức tranh cỡ lớn với số tiền kha khá (cũng không ngờ) 5000 USD mỗi bức (hiện vẫn còn treo ở văn phòng Joseph Vu) Vậy là thoát nạn nhẹ nhàng.
P3120163.JPG
   
     Nguyên Nguyên đem tranh khoe với bạn bè QGHC và Vạn Hạnh trong các dịp gặp gỡ và cũng bán được mốt số tiền chỉ đủ mua canvas và màu. Ước muốn trong khổ đau vẫn ráng giữ nụ cười và lạc quan yêu đời. Sự chọn lựa nghệ thuật làm niềm vui cuối đời thành tựu nhờ gia đình là chỗ dựa lúc khó khăn trong cuộc sống. Thêm vào đó, đam mê và một chút tài năng đã nâng dần ước mơ Nguyên Nguyên từ thất bại trong cuộc sống thành một hoạt động mang nhiều ý nghĩa vương vấn nghệ thuật mà mầm ương đã thể hiện ngay từ thuở thiếu niên.
      Năm nay đã 63 tuổi đời Nguyên Nguyên đã tìm được niềm vui cho khoản đời còn lại như đọc sách, làm thơ, chơi nhạc và vẽ tranh. Sống với sắc màu và ấp ủ mơ mộng một ngày nào đó sẽ trở thành người hoạ sĩ
      Đóng góp cho đời những sắc màu, những cảm nhận thật thà của cuộc đời đầy màu sắc thương yêu. Dự định sẽ triển lãm tranh trong những tháng sắp tới nếu có điều kiện tài chánh cho phép.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]