Ngày xưa
ấy, khi con cất tiếng chào đời Mạ đã vui mừng vì con đã làm tròn con số Ngũ long
Công chúa của Mạ và từ đó Mạ phải nghỉ buôn bán để chăm lo cho chúng con. Cuộc
sống của gia đình mình khi con đang học “lớp nhì” rất khó khăn vì bà HV đã lợi
dụng tính thật thà của Mạ để lấy hết số tiền của gia đình, Mạ lo cho đàn con
thiếu thốn nên đã mở ra bán hàng, từ gánh cháo trước nhà đến quán “Cháo lòng Bà
Quì” nổi tiếng nhất thành phố.
“ Bươn
chải, tảo tần bán cháo lưng cơm
Suốt một đời không làm đau cành cây, ngọn cỏ
Sống với niềm vui được hy sinh cho chồng, cho đàn con bé nhỏ
Tóc bạc, lưng còng, bệnh tật, ốm đau
Cho đàn con yêu sánh bước với đời”
Suốt một đời không làm đau cành cây, ngọn cỏ
Sống với niềm vui được hy sinh cho chồng, cho đàn con bé nhỏ
Tóc bạc, lưng còng, bệnh tật, ốm đau
Cho đàn con yêu sánh bước với đời”
(Phong
Lệ)
Khi con tốt nghiệp trường Trung cấp Thủy
lợi, Mạ đã khóc nhiều vì con quyết định một mình vào tỉnh Thuận Hải công tác
theo sự phân công của nhà trường, Mạ thương con gái út sống xa nhà, thiếu tình
thương của gia đình và con biết khi nghĩ đến con Mạ thường khóc lặng lẽ, Mạ lo
lắng nhiều cho con gái út ốm yếu, còi cọc của mình. Xa Mạ, con cũng nhớ
thương Mạ rất nhiều, nhớ những món ăn ngon Mạ nấu,
nhớ những đêm đòi ngủ với Mạ để được sờ bụ, nhớ Mạ bao nhiêu con cố gắng công
tác bấy nhiêu, con không muốn là gánh nặng của gia đình vì biết rằng sau Giải
phóng kinh tế gia đình mình suy sụp. Ngày con lấy chồng Mạ vẫn mong con sẽ về ở
với Mạ như con đã hứa, nhưng bao nhiêu việc làm tốt ở Đà Nẵng chờ con về mà con
vẫn không về được, Mạ cũng chẳng trách móc gì con, vẫn yêu thương chăm sóc cho
con và các cháu. Hai lần sinh con trong khi đi học Đại học là biết bao vất vả
con đem về cho Mạ, thương con Mạ đã phải thức trắng thâu đêm để bồng cháu cho
con được ngủ ngon giấc, rồi sáng mai Mạ phải còn bán hàng nhưng chưa bao giờ con
nghe thấy Mạ than thở mà chỉ nhìn thấy ánh mắt dịu dàng, dỗ dành con thôi.
Mạ ơi, bây giờ con đã có cháu nội rồi, con
mới biết tình yêu thương của Mạ nhiều hơn. Đêm nay con vừa viết vừa khóc đây Mạ
ơi, con nhớ Mạ quá đi thôi, nỗi nhớ không nguôi, Mạ ơi ! thế là đã 12 năm Mạ
rời xa con rồi mà con vẫn tưởng như là mới hôm qua, nỗi đau và hối hận vẫn còn
nhức nhối tim con, thôi cũng đành vậy thôi Mạ nhỉ, con sẽ biến nỗi đau thành
tình yêu thương dành cho con cháu cũng như ngày xưa mạ dành cho chúng con.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]