Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ

Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2012

NGOÀI PHỐ MÙA ĐÔNG ĐÔI MÔI EM LÀ ĐỐM LỬA HỒNG

Vừa qua Hoxuanu đã đăng bài báo của một tác giả giới thiệu về anh ruột của X, hôm nay X xin đăng bài thơ của anh, mời các bạn xem và chia sẻ.



Xuân và anh Hồ Hàng




                      (Anh Hồ Hàng và vợ)

"NGOÀI PHỐ MÙA ĐÔNG ĐÔI MÔI EM LÀ ĐỐM LỬA HỒNG"

( Trả lời cho tật hút thuốc lá )

Sẽ là người không suy tưởng
Giữa mùa xuân tuổi trẻ
Đóm lửa vẫn lập loè hơi khói  buồn như thuốc súng
Câu chuyện chiến tranh
Cơn say sinh viên trôi dài trong hoang tưởng

EM, mùa xuân như nắng trời như mây trôi
Buốt chặt mềm như cánh tay êm

làm sao biết ?
Chỉ thấy ngu ngơ, chỉ thấy dại khờ ?

Không, chẳng có ai kìm được
lời ru từ môi em dịu ngọt
Thần thánh, ta rơi vào mộng tưởng
dù thấy đã thấy, Ôi niềm đau và mộng tưởng
Buồn vẫn rơi !!! Buồn vẫn rơi !!!

Đạn đại bác nã vào hồn thơ mộng
xé nát tan tành những ước ao
mạng sống có nhiều khi leo lét
như ngọn đèn dầu giữa cơn bấc mùa Đông
Ta, lạc mãi cơn sầu
cuối mặt tuổi buồn nhoè đôi mắt
gầm gầm
la hét giữa cơn say

Nổi lên ngọn lửa giữa đêm ngày
Thu dấu cơn đau dài năm tháng
Khói thuốc xoa dịu
Vẫn toả gần đây
Đắng cay rồi dịu ngọt
mềm mây trôi

Trên ta bay mãi cụm mây trời
quanh ta vẫn chỉ khói đời êm êm

Ngoài phố mùa đông
Rực rỡ môi hồng
Có ta đốt lửa
Cho hồng môi em.

Vẫn thèm ngọn lửa môi em
ADAM HO (NGUYEN NGUYEN)

8/8/2010


Thứ Hai, 25 tháng 6, 2012

SỐNG VỚI SẮC MÀU VÀ ƯỚC MƠ HOẠ SĨ

       Đây là bài báo viết về anh ruột của Hoxuanu, người anh trai đang định cư ở Mỹ mà X vẫn ngưỡng mộ và trãi qua bao thăng trầm trong cuộc sống anh vẫn cố gắng vươn lên  nên X bao giờ cũng xem anh như "Kim Chỉ Nam" của mình. Các bạn xem và chia sẻ với mình nhé.
SỐNG VỚI SẮC MÀU VÀ ƯỚC MƠ HOẠ SĨ



      Năm 2008 đang là một nhà đầu tư đia ốc ADAM HO trở thành kẻ trắng tay. Khu Condo sang trọng với 6 units rộng rãi và xinh đẹp rơi vào tay Eastwest bank. Công sức xây đắp từ ngày qua Mỹ  tháng 4-1993 biến khỏi tầm tay. Chiếc búa cỏ tên thị trường đã cướp sạch tất cả và để lại di căn là hội chứng đau đầu liên miên trong suốt hơn 6 tháng trời.
     Là một H.O17 cựu tù K4 Long Khánh qua Mỹ cùng vợ và hai con trai (18 và 9 tuổi), cả hai vợ chồng đã nỗ lực vừa làm vừa học vừa lo lắng cho hai con ăn học. Cuộc chiến đấu với sống còn trên quê người đạt được một kết quả là có nhà, có vốn, có con vào đại học. Cả vợ lẫn chồng đều có công việc làm ổn định,thu nhập và lợi tức khá, hằng tháng đều có dư để đầu tư. Và bi kịch và hạnh ngộ bắt đầu từ đó....
    Trong  hơn 6 tháng trời sống trong tiếc nuối và khổ đau, Adam Hồ quay trở lại cuộc sống bình thường nhờ thái độ cảm thông và hy sinh tất cả của người vợ hiền. Người vợ coi thường của cải vật chất mà luôn vun đắp cho hạnh phúc gia đình. Người vợ đã từng 6 năm trời vừa học, vừa nuôi con nhỏ, vừa thăm nuôi chồng để trở thành một bác sĩ tâm thần khi còn ở VN.
    Adam Hồ ( hoạ danh : NGUYEN NGUYEN )  có đủ thời gian để quay trở lại niềm đam mê với sắc màu. Bắt đầu cầm cọ và vẽ liên tục ngày và đêm. Ban đầu chỉ là liệu pháp điều trị chứng nhức đầu khủng khiếp sau mất mát nhưng dần dần là một niềm vui và biến thành đam mê một cách nhẹ nhàng và hạnh phúc.
    Đã từng là người say mê các bộ môn nghệ thuật như điêu khắc, hội hoạ, thi ca, âm nhạc...Nguyên Nguyên (bút danh lấy từ hồi còn học sinh Phan Châu Trinh, Đà Nẵng) bị cuốn hút với sắc màu và lao mình vào hoạt động vẽ tranh. Tranh ban đầu đơn giản và ngô nghê không làm thoả mãn nên tự mình học về kỹ thuật và mỹ thuật từ những hiểu biết qua kiến thức đã được tích luỹ qua các trường lớp trong quá khứ (Phan Châu Trinh, Vạn Hạnh, Quốc Gia Hành Chánh....) học từ sách hội hoạ, internet nhất là trên ipad, học từ các hoạ sĩ bạn bè và tự mình suy ngẫm và tìm tòi tạo một nét riêng cho mình.
     Đã từng can đảm sưu tập tranh từ niên thiếu và cũng hào phóng mua tranh của một số hoạ sĩ Việt Nam và nước ngoài khi có dịp. Hiện Nguyên Nguyên vẫn còn giữ được tranh của Thái Tuấn, Nguyên Khai, Bùi Xuân Phái, Nguyên Đính, Rừng, Hồ Anh, Nguyễn Việt Hùng, Dương Ngọc Sum, Nguyễn Trung, Trương văn Trí và một số hoạ sĩ nước ngoài. Điêu khắc có tượng của Dương Văn Hùng, Ưu Đàm và nhiều tác phẩm điêu khắc đem về từ Trung Quốc sau cuộc phiêu lưu trồng dâu không thành năm 1999.
     Đau đớn vì mất mát Nguyên Nguyên lao đầu vào nghiên cứu Foreign curency trade (2008, nhưng đã thử nghiệm trading vào năm 2006) Hoạt động mà đa số cần phải thức dậy vào ban đêm (thį trường London mở cửa) từ 12 giờ khuya vì vậy khi thị trường chậm chính là lúc Nguyên Nguyên cầm cọ để vẽ.
       Còn chút vốn thời huy hoàng đã được đổ vào cho canvas, màu, cọ vẽ và một số phụ liệu. Căn nhà dần dần biến thành studio của hoạ sĩ mầm non say mê. Nguyên  Nguyên chiếm một căn phòng để vẽ cạnh phòng ngủ, một ngăn lớn garage để chứa tranh và phụ liệu, lại chiếm cứ patio lớn nhất trong nhà thiết đặt loạt máy cưa xẻ, máy bào, máy khoan, máy mài, router lớn nhỏ. Cộng thêm một số dụng cụ kềnh càng làm khung và cuộc chiến với bà xã thân yêu bắt đầu khởi sự.
      Không thể chấp nhận một căn nhà đầy các vật liệu hội hoạ và lầy bầy khắp mọi góc nhà, bà xã bắt đầu thu gọn tất cả với thái độ phản công khốc liệt. Nguyên Nguyên chỉ còn một cách duy nhất là chịu thua. Nhưng niềm say mê cũng không chịu bó tay, Nguyên Nguyên bắt đầu bằng hành động nhẹ nhàng và không kém phần sâu sắc bằng cách vẽ theo đơn đặt hàng của bà xã. Cộng thêm vào đó rao bán tranh của mình. May mắn có hai người bạn đã từng làm thuế lâu năm đặt vẽ hai bức tranh cỡ lớn với số tiền kha khá (cũng không ngờ) 5000 USD mỗi bức (hiện vẫn còn treo ở văn phòng Joseph Vu) Vậy là thoát nạn nhẹ nhàng.
P3120163.JPG
   
     Nguyên Nguyên đem tranh khoe với bạn bè QGHC và Vạn Hạnh trong các dịp gặp gỡ và cũng bán được mốt số tiền chỉ đủ mua canvas và màu. Ước muốn trong khổ đau vẫn ráng giữ nụ cười và lạc quan yêu đời. Sự chọn lựa nghệ thuật làm niềm vui cuối đời thành tựu nhờ gia đình là chỗ dựa lúc khó khăn trong cuộc sống. Thêm vào đó, đam mê và một chút tài năng đã nâng dần ước mơ Nguyên Nguyên từ thất bại trong cuộc sống thành một hoạt động mang nhiều ý nghĩa vương vấn nghệ thuật mà mầm ương đã thể hiện ngay từ thuở thiếu niên.
      Năm nay đã 63 tuổi đời Nguyên Nguyên đã tìm được niềm vui cho khoản đời còn lại như đọc sách, làm thơ, chơi nhạc và vẽ tranh. Sống với sắc màu và ấp ủ mơ mộng một ngày nào đó sẽ trở thành người hoạ sĩ
      Đóng góp cho đời những sắc màu, những cảm nhận thật thà của cuộc đời đầy màu sắc thương yêu. Dự định sẽ triển lãm tranh trong những tháng sắp tới nếu có điều kiện tài chánh cho phép.

Thứ Tư, 13 tháng 6, 2012

EM VỀ ĐIỂM PHẤN TÔ SON LẠI, NGẠO VỚI NHÂN GIAN MỘT TIẾNG CƯỜI


Hoxuanu bận công việc quá nên chưa viết bài mới được, tình cờ đọc được bài này trên internet thấy rất có ích cho Phụ nữ, nhất là những người đến tuổi xế chiều như X. Hoxuanu xin copy về và đăng tải, xin đăng nguyên văn không sửa chữa. Các bạn blog đọc và cho ý kiến nha.
EM VỀ ĐIỂM PHẤN TÔ SON LẠI, NGẠO VỚI NHÂN GIAN MỘT TIẾNG CƯỜI - Thuỵvi

   Tôi ngắt hai câu thơ của thi sĩ Thái Can trong bài Nỗi Đoạn Trường làm tựa cho bài viết.
Sống lâu thì phải già, đó là quy luật của tạo hóa. Thường quý bà sợ già hơn quý ông vì cái già lẽo đẽo sau lưng là sự tàn tạ, là mắt sụp mí, là những nếp nhăn lớn nhỏ lềnh khênh trên mặt

Bài này tôi không có khả năng bàn tới kỹ thuật bơm, cắt, hút…Chỉ chia sẻ lại chút mẹo vặt được nghe, thấy, học về cách… ăn gian thêm vài ba tuổi khi tuổi thật không còn trẻ nữa cho vui, ngoài ra không ý gì khác.

EM VỀ ĐIỂM PHẤN TÔ SON LẠI:

Điểm phấn tô son không hẳn chỉ là chúng ta cứ suốt ngày cứ tô son trét phấn vật lộn với thời trang, mà còn có nghĩa chúng ta phải biết ngắm lại mình, phải biết ý thức chăm chút mình.

Vâng, ngày xưa khi chàng tới hỏi, trong mắt chàng - chúng ta là giai nhân, lúc đó chúng ta không những trẻ, tươi tắn mà còn thật gọn ghẽ và rất ý tứ. Nhưng rồi “ về với chàng”, sinh cho chàng những đứa con, nuôi con, khi những đứa bé lớn phổng phao xinh xắn thì lạ thay chúng ta bỏ bê, lơ là chăm sóc chúng ta hồi nào không hay. Có lẽ, cứ nghĩ mình bây giờ hết rồi, ván đã đóng...hòm rồi. Con cái đùm đeo rồi, ai nhìn… Thế là mặc kệ là… thả dàn ! Cho đến một ngày nhìn lại, giật mình, Trời! Chúng ta giờ là một khối bề xề xộc xệch vậy sao?
Được sống trên một đất nước quá ư tân tiến, vệ sinh và dư thừa thức ăn…Vì quá dư thừa, nhiều lúc chúng ta thây kệ, mặc sức, cứ ăn tràn cung mây, chính vì vậy dáng vóc chúng ta trở nên … tròn và đầy ăm ắp hồi nào không hay.
Một người bạn của chồng tôi, ông Người Giao Chỉ sống tại nam Califfonia tâm sự “Tuy ở tuổi này nhưng cánh đàn ông chúng tôi lúc nào cũng muốn nhìn thấy vợ mình như… ngày mới cưới tuy có…già hơn” Và ông còn khẳng định thật chắc nịch như “ Quý bà thật sự yêu chồng là phải biết giữ gìn nhan sắc cho chồng” Nghe chưa ? Trong chúng ta ai không mong mỏi mình số 1 tổ chảng choán hết tâm trí và trái tim hôi hổi của chàng chứ đâu ai muốn có con nhỏ nào đó cứ thấp thoáng trước mắt chàng thì trước tiên phải nhìn lại mình một cách thành thật nhất.

Đám phụ nữ chúng ta ai cũng nhớ lời ông bà mình nói “ Nhất dáng. Nhì da” Các cụ dạy không câu nào sai cả nhưng phần đông chúng ta hay cãi cố đổ thừa khi thấy mình “ phì nhiêu” ra và cho là tại già tự nhiên …nó mập! ( Không gì tự nhiên hết nếu không vì di truyền hay bịnh ) Chính chất ngọt, chất béo, chất bột là nguyên nhân hàng đầu gây ra cho vòng bụng hàng hàng lớp lớp mỡ sa mà thôi.
Tập thể dục cho thon gọn ư? Cái “ải” này khó nhất vì…lười!
Để chữa lửa, thử chút “ mẹo” này xem sao nhé: Mỗi sáng, sau khi cà phê cà pháo nên uống thêm ly trà nóng nặn chút chanh, phương pháp này làm chúng ta có cảm giác hưng phấn và bớt thèm ăn. Người viết là tín đồ của trà chanh không đường trong nhiều năm qua. Kỳ diệu nữa là vòng bụng chắc chắn không bao giờ phát triển.
Đó, lên tinh thần rồi phải không ? Khi thân thể chúng ta trở nên nhẹ nhàng đôi chút, chúng ta sẽ bắt đầu thích thú trong việc thực hành khởi động những động tác thể dục. Mỗi ngày chúng ta chỉ cần bỏ ra khoảng mười phút nằm dài trên sàn và cố gắng cong người cho hai ngón tay đụng vào hai ngón chân, làm như vậy 20 lần, ngoài ra, lợi dụng lúc shopping chúng ta nên đi vài vòng trong mall, không phải đi tà tà mà phải đi hơi mau, đi vài vòng sẽ khiến mình khoẻ ra, cảm thấy hạnh phúc hơn thêm khi rời shopping mall lỉnh kỉnh trên tay vài túi lớn gói nhỏ xanh xanh đỏ đỏ.
Nhà có cầu thang ư? Thật tuyệt vời sao không kiếm cách chạy lên chạy xuống ngày mươi bận thay vì nằm dài ra đó luyện phim bộ!
Thử một tháng thấy kết quả, nhớ thử tiếp, thử dài dài nghe. Dĩ nhiên thân hình chúng ta không là người mẫu, chân dài chân ngắn nhưng chúng ta sẽ cảm thấy nhẹ nhàng hơn, thon hơn và nhanh nhẹn hơn.
Tạm thời yên tâm về cân nặng, nhưng chưa đủ đâu vì “thon” thì phải “gọn” nữa mới đủ bộ.
Nói về gọn thì phải “ liếc” đến cặp ngực “ về chiều” của chúng ta, đừng dại dột cho nó tự do rung rinh, lòng thòng, lểu thểu trước mắt chàng nhé mà chạy ngay ra Playtex, Olga, Warner's, Bali, Vanity Fair, Delicates, Victoria's Secret, Cacique, hay Lou...lựa size vừa cỡ mà đeo vào, ngoại trừ lúc đi ngủ mà thôi. Nhưng chưa hết…đồ lót ngoài kiểu cọ còn phải sạch trắng nữa nghe.
Tạm thời có thể diện quần jean lưng xệ được rồi, nhưng chỉ biết làm đẹp đi ra ngoài mà trong nhà mặc những bộ quần áo nhàu nát là mất 10 điểm đó nghe.

Quần áo không phải tô điểm thêm nét đẹp cho chúng ta sao? Nhưng chưa chắc những bộ cánh đắt tiền hay màu sắc diêm dúa làm chúng ta đẹp hơn, cũng như đừng bắt chước theo phong trào, hãy để ý tạng của mình, dáng của mình hạp với loại quần áo nào. Cánh tay mập đừng tròng vào vào những chiếc áo sát nách. Thấp người không mặc váy dài hay quần tây, hãy chọn váy túm ngắn hay quần jean ống loe chẳng hạn giúp mình nhìn cao thêm. Còn phải mặc những trang phục phải đúng với hoàn cảnh nữa, đi thăm người bịnh, đám tang, cứu trợ mà diện những bộ quần áo sang trọng đeo đầy nử trang kệch cỡm lắm. Đêm dạ vũ mà đóng bộ suit văn phòng thì sẽ lạc lõng ngay…
Nhìn vào gương soi, người viết thường ngậm ngùi… Đâu rồi gương mặt mơn mởn căng bóng ngày nào ? Đâu rồi đôi mắt đen lay láy ngày xưa ? Thôi đừng nuối tiếc, đừng quá thất vọng. Thật ra, đôi lúc chúng ta vô tình tự làm chúng ta già mà chúng ta không hay vì những phương pháp chăm sóc và trang điểm không đúng cách của chúng ta.
Còn nhớ có một dạo, vì bị cuốn hút vào những lời quảng cáo thật hấp dẫn của các thẩm mỹ viện, quý bà rủ rê lũ lượt kéo nhau về Việt Nam để… xâm mắt xâm mày. Có rất nhiều những khuôn mặt thanh tú mày thanh mắt phượng thanh thoát trao nhằm… thợ dõm biến mình thành một mụ bà với đôi chân mày tướng dữ dằn.
Ở tuổi trên năm mươi không ai còn trẻ đẹp như tuổi đôi mươi. Mái tóc đen dầy thưở nào xác xơ rồi, hãy mạnh dạn cắt gọn lên đừng tiếc.
Cái tóc đi liền cái răng nhớ đừng bỏ sót bằng cách thường xuyên đánh răng sau mỗi bửa ăn, ngoài ra chúng ta cũng phải chịu khó thêm hai phút đánh răng và năm phút ngậm nước muối để làm chậm lại cái rơi cái rụng cái lung lay rồi hãy đi ngủ. Nước muối ngoài cái giữ răng chắc còn sát trùng giảm thiểu mùi hôi vừa ngăn ngừa viêm cổ họng.
Làn môi cũng vậy, đừng lợi dụng nhiều vào cây son, chỉ dùng lip balm để môi mềm hơn, ngọt hơn.
Ban đêm rửa sạch mặt cho da thở, ban ngày bôi kem giữ ẩm để da sáng đẹp, nhớ uống đủ nước và hạn chế đánh phấn, phấn phủ dầy trên mặt khiến da bị thô ráp, cẩn thận nhất về má hồng, đánh không khéo khiến mình nhìn già thêm.

Lâu lâu thưởng mình một chút, thương mình một chút. Đến sapa, hay thẩm mỹ viện uy tín nào đó cho chuyên viên chăm sóc da mặt. Nằm tĩnh lặng trong khung cảnh êm đềm đáng lắm chứ.
NGẠO VỚI NHÂN GIAN MỘT TIẾNG CƯỜI :

Người trẻ có nét đẹp tươi tắn đầy sức sống của thời tuổi trẻ. Người lớn tuổi có phong thái mặn mà trầm tĩnh qúi phái của những phụ nữ chính chắn mà các cô gái trẻ không có được.
Chúng ta đừng sợ tuổi già. Sợ cũng không thoát sao không sung sướng đón nhận điều hiển nhiên đó với tiếng cười thật sảng khoái?
Cuộc đời được sống trọn vẹn, từ thưở nằm nôi cho đến tuổi thanh xuân và cho đến ngày hôm nay – là một cái ơn diệu kỳ mà Thượng Đế đã ban cho chúng ta. Cho nên chúng ta phải biết trân quý và sống cho đàng hoàng. Chúng ta đã qua những trãi nghiệm dài của cuộc đời, chúng ta càng phải biết hài hòa và thương yêu mọi người hơn nữa bằng cách biết chia sẻ. Biết tha thứ. Biết quan tâm và bớt cố chấp, bớt quan trọng hoá và thực hiện những hoài bảo để trở thành một con người còn có ích cho gia đình, cộng đồng, xã hội và thể hiện được giá trị nội tâm của chúng ta.
Là một phụ nữ duyên dáng, lạc quan, tươi tắn, tốt bụng thì còn sợ gì thời gian…

thuỵvi

( Hầm Nắng, khai bút đầu năm 2009)

Thứ Hai, 4 tháng 6, 2012

Có những niềm riêng


      Đêm nay không ngủ được, tự nhủ lòng mình cố gắng quên để sống , để mạnh mẽ vượt qua mọi thử thách của cuộc sống...nhưng sao trong lòng vẫn  


Bấp bênh cả đoạn đường dài
Ngổn ngang mưa, ngổn ngang đời giữa mưa!

    (Thơ Hạt Cát)
        Suốt đêm nghe nhạc và dạo quanh blog, đến bài hát “Có những niềm riêng” của Nhạc sĩ Lê Tín Hương thấy hay và hợp tình hợp cảnh quá, mình xin tải lên cho các bạn đọc thay bài viết của mình.

Có những niềm riêng- Nhạc sĩ Lê Tín Hương



Có những niềm riêng làm sao nói hết
Như mây như mưa như cát biển khơi
Có những niềm riêng làm sao ai biết
Như trăng trên cao cách xa vời vợi.

Có những niềm riêng lệ vương khóe mắt
Như cây sau mưa long lanh giọt sầu
Có những niềm riêng làm tim thổn thức
Nên đôi môi xinh héo hon nụ cười.

Này niềm riêng như nước vẫn đầy vơi
Đâu đây vang vang tiếng buồn gọi mời
Ôi nỗi sầu đong chất ngất
Như một ngày như mọi ngày
Như vạn ngày không thấy đổi thay.

Có những niềm riêng lòng không muốn nhớ
Nhưng sao tâm tư cứ luôn mộng mơ
Có những niềm riêng gần như hơi thở
Nuôi ta cô đơn nuôi ta đợi chờ.

Có những niềm riêng một đời dấu kín
Như rêu như rong đắm trong biển khơi
Có những niềm riêng một đời câm nín
Nên khi xuôi tay còn chút ngậm ngùi. "

Thứ Sáu, 1 tháng 6, 2012

Ghép hình các cháu nội

Ngày lễ Tết Thiếu nhi mình ghép hình các cháu nội 
CHÁU SIRO
HG18

 

CHÁU BO